Cạn nguồn

Trách Nữa đi... Người dưng




 
Cứ trách đi em trách người dưng
Khi không khơi nỗi nhớ khôn ngừng
Khi không giao động lòng yên tĩnh
Cho trái tim chìm trong bão giông
 
Cứ trách dòng thơ "thơ tội đồ"
"Vô tình thơ" đánh mất ngây thơ
Để hoa rữa nhuỵ sầu cung nhạc
Thành " bụi thơ buồn" bay nhởn nhơ
 
Trách cả trời cao, trách cả ta
Đem thơ vụng tắm ánh trăng tà
Nhoà trang giấy trắng tinh khôi đó
Bằng vết mực sầu như sắc hoa

 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 23 tháng 7 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "Trách Nữa đi... Người dưng"